Vầng nhật nguyệt soi đường chính đạo
Lượng càn khôn xét kẻ ngay gian
Nhớ xưa Lăng Quán -Tuyên Quang
Minh Lương lại có Cô ngàn Thiên Y
Bầu tiên dược thần kỳ đẩu số
Đoá phù dung đương độ tốt tươi
Thanh tân sắc nước hương trời
Đã trong hiếu kính lại ngoài cần chuyên
Đôi thung huyên ngày thường nâng giấc
Ví cho bằng vàng ngọc báu gia
Tảo tần nội trợ tề gia
Lên non hái thuốc về nhà luyện đan
Phù tiên dược thần kì cứu thế
Đất Tuyên Quang già trẻ đội ơn
Ơn người như núi như non
Trọn đời giữ tấm lòng son vì đời
Bao cơn vận đổi sao dời
Cô lánh bụi trần về cõi hư không
Nhân dân kỉ niệm nhớ công
Minh Lương thú cảnh non bồng thiên thai
Tiên cô bé trấn miền Bắc Cái
kẻ ngược người xuôi qua lại cúc cung
Núi Giùm điệp điệp trùng trùng
Suối trong uốn khúc đồi thông rườm rà
Đêm thanh bỗng hiện ra bẻ lái
Mặt nước xanh thẳng lối tay chèo
tiếng cười khúc khích hò reo
Mảng cô xuôi ngược sớm chiều lênh đênh
vượt suối khe rừng tre rừng trúc
Cá bạc vàng uốn khúc long lanh
Minh Lương cảnh trí hữu tình
Tiên Cô chèo lái lênh đênh trước đền
mảng chở khách hữu duyên hữu phúc
Mảng chở người trong lúc gian nan
Mảng Cô chở thuốc trên ngàn
Mảng Cô cứu kẻ cơ hàn tai ương
Mảng chở khách lên đường chính đạo
Mảng chở người cảm mạo phong sương
Cứu ngưòi thoát khỏi tai ương
Độ người lên rẫy khai nương bắc cầu
Vai nặng trĩu gánh bầu tiên dược
Túi Hoa Đà luyện nước linh đan
Thảnh thơi gió núi mưa ngàn
Minh Lương chính trực cương thường hiếu trung
Giận những kẻ thoát lòng bội hứa
Giận những loài tà quỷ yêu ma
Thương người hiếu kính mẹ cha
Thương người vì nước vì nhà vì dân
Điểm sắc son kiệm cần liêm chính
Điểm tô cho nước Việt dài lâu
Lời Cô ghi nhớ làm đầu
Cải tà quy chính để mau tốt lành
Tiên Cô Bé Minh Lương giáng thế
Lời cô như nước bể sáng soi
Dù cho vận đổi sao dời
Lời Cô vẫn tỏ muôn đời chẳng phai
Gương Cô để cho đời soi mãi
Chữ Minh Lương ghi lại sử xanh
Nhang thơm dãi tấm lòng thành
thỉnh Tiên Cô Bé ngàn xanh ngự về
Cô về xá lỗi xá mê
Non thiêng nước độc bốn bề rừng thông
Thỉnh Cô trắc giáng từ trung
Khuông phù đệ tử thiên xuân thọ trường